Sinh thời Bác Hồ kính yêu mong muốn “Mỗi người tốt, việc tốt là một bông hoa đẹp, cả dân tộc ta là một vườn hoa đẹp”. Trong cuộc sống ngày hôm nay, ta bắt gặp vô vàn những tấm gương về người tốt. Ở trường mầm non Sao Sáng, có một người tuy không cầm phấn để trực tiếp chèo lái con thuyền tri thức đưa biết bao thế hệ học sinh cập bến nhưng hễ ai đã đến nơi đây chắc chắn sẽ nhớ về đó là bác Trần Đức Hạnh – nhân viên bảo vệ của trường.
Anh Trần Đức Hạnh, sinh năm 1974. Ai cũng nói sao trẻ vậy mà lại chọn công việc làm bảo vệ trường mầm non. Lương vừa thấp, vừa nhiều những công việc không tên. Tâm sự với anh Hạnh, anh trải lòng: “Thật ra anh có nhiều công việc để lựa chọn. Nhưng vì yêu quý các cháu nhỏ nên anh đã chọn công việc này.”
Mỗi buổi sáng đến trường làm việc tôi đều nhìn thấy anh bảo vệ, với khuôn mặt vui tươi, anh luôn mỉm cười với tất cả mọi người xung quanh. Công việc chính của anh là bảo vệ tài sản của nhà trường, quản lý cổng để học sinh không chạy ra ngoài, và quản lý khách đến liên hệ công tác khi ra vào trường. Công việc nghe có vẻ rất đơn giản nhưng lại khá phức tạp, đòi hỏi người bảo vệ phải có tinh thần trách nhiệm, cảnh giác cao. Anh luôn hướng dẫn nhiệt tình cho các anh em trong tổ những nghiệp vụ của người bảo vệ cần phải làm. Các năm học vừa qua anh luôn hoàn thành xuất sắc công việc của mình được giao. Trong nhà trường chưa bao giờ xảy ra tình trạng mất cắp tài sản, hay học sinh chạy ra ngoài bị lạc. Làm việc với thái độ cực kỳ nghiêm túc, nhưng chưa khi nào anh quên nở nụ cười.
Khách đến trường liên hệ công tác được anh tiếp đón lịch sự, chu đáo cởi mở nhưng không quên hỏi rõ lý do và mục đích tới trường rồi mới liên hệ gặp Ban giám hiệu. Anh quan tâm các cháu nhỏ khi các con ra sân chơi anh vui đùa cùng các cháu, hay khi phụ huynh đón về cho con chơi ở sân mà mải nói chuyện không để ý anh cũng nhắc nhở để phụ huynh chú ý, tránh để các cháu ngã hay chạy ra ngoài đường sẽ bị lạc. Đối với giáo viên nhân viên chúng tôi, anh cũng thân thiết, chân thành như những người thân ruột thịt trong gia đình. Có những hôm đi làm sát giờ, xe máy chẳng kịp để gọn gàng ở nhà xe, hết giờ xuống tất cả các xe đã được xếp ngay ngắn gọn gàng. Cô giáo nào bị ốm đau, hay trong gia đình của các cô có người ốm, anh luôn hỏi han, an ủi, động viên chia sẻ. Ai gặp khó khăn gì cần sự giúp đỡ của anh, anh đều sẵn sàng vui vẻ giúp đỡ nhiệt tình. Từ việc bê giúp bình nước uống, bắt 1 chiếc vít, hay sửa cái súng bắn keo bị hỏng... Anh Hạnh là vậy, lúc nào cũng sẵn sàng giúp đỡ mà không quản khó khăn mệt nhọc đó là những gì chúng tôi cảm thấy ấm áp bởi sự nhiệt tình của anh.
Không chỉ sửa chữa đồ dùng trong lớp, những đồ chơi ngoài trời cũng được anh quan tâm kiểm tra thường xuyên. Từng đồ chơi anh đều làm rất cẩn thận, từng con ốc nhỏ anh đều vít chặt để đảm bảo an toàn trong quá trình các cháu sử dụng. Nếu thấy đồ chơi đó có nguy cơ gây mất an toàn anh đều báo cáo Ban giám hiệu để có phương án sửa chữa kịp thời.
Mặt khác, để đảm bảo an toàn cho trẻ ở mọi lúc, mọi nơi những hôm trời mưa dù chỉ là vũng nước đọng nhỏ anh cũng quét để tránh các cháu chạy bị trượt chân, bị ướt, bị ngã.
Anh luôn chú ý quan sát từng cánh cửa, từng bóng điện trong nhà trường. Không những vậy để bảo đảm cho nhà trường về công tác PCCC và mỹ quan trường học, anh còn luôn để ý từng chi tiết nhỏ như dây điện khi chưa được đưa vào ống ghen, những chậu cây xanh treo được anh buộc dây cho chắc chắn và đảm bảo an toàn.
Ban ngày tấp nập nhộn nhịp tiếng nói, tiếng cười của trẻ nhỏ là vậy nhưng khi màn đêm buông xuống thì vô cùng vắng lặng. Anh lại đi xung quanh sân trường với chiếc đèn pin trong tay. Tôi nhìn thấy ở anh một người tận tâm, nghiêm túc, có trách nhiệm cao trong công việc. Anh từng nói với tôi rằng: “Hãy sống thật tốt và yêu nghề bằng cả trái tim mình, nghề sẽ không phụ người”. Rồi có những hôm anh cẩn thận dùng dây thép nhỏ buộc từng cành cây để không vướng mọi người đi lại, những hôm nhà trường có hội nghị anh cũng tất bật với chúng tôi từ sớm chuẩn bị từ những chiếc quạt, loa đài, kê bàn ghế với chúng tôi.
Công việc hàng ngày tưởng chừng như đơn giản nhưng anh không một giây phút lơ là với công việc của mình. Với tinh thần trách nhiệm cao anh không quản ngại ngày nắng hay ngày mưa, đêm hay ngày. Công việc bảo vệ của nhà trường tuy không nặng nhọc nhưng rất cần sự chăm chỉ, cần cù, chịu khó, cẩn thận. Mà điều này ở anh luôn có đủ.
Đối với tôi hình ảnh của người bảo vệ thân thiện, hiền lành, nhiệt tình luôn in đậm trong tâm trí của phụ huynh, của học sinh và của giáo viên tại ngôi trường thân yêu có tên “Mầm non Sao Sáng”. Một ngôi trường “ thân thiện” đâu chỉ được tạo nên bởi những người giáo viên đang hằng ngày, hằng giờ cống hiến cho sự nghiệp trồng người; mà còn được tạo nên bởi những người nhân viên thầm lặng như anh Hạnh và các cô bác nhân viên trường mầm non Sao Sáng. Những con người như thế, những việc làm như thế, tưởng chừng như rất nhỏ bé nhưng đã tô điểm trọn vẹn thêm nét đẹp của mái trường mầm non Sao Sáng yêu thương./