Ngày nhà giáo Việt Nam 20/11 là một ngày lễ trọng đại không chỉ đối với các thầy cô mà còn đối với học sinh, sinh viên và người dân khắp cả nước. Bởi lẽ, gần như ai trong chúng ta cũng đã từng được thầy cô dìu dắt, nắn nót từng chữ cái, chỉ vẽ từng con số. Thầy cô giúp chúng ta mở mang kiến thức, tìm hiểu về thế giới xung quanh và từng bước một, giúp mỗi người bộc lộ cũng như phát triển năng khiếu. Ở nhà có cha mẹ, đến trường có thầy cô - đấy chính là những món quà tuyệt vời mà chúng ta phải luôn khắc sâu nhớ mãi.
Mỗi năm, cứ đến ngày kỷ niệm ngày Nhà giáo Việt Nam 20/11, mấy ai khỏi ngậm ngùi khi nghe những câu hát này:
Người thầy vẫn lặng lẽ đi về chốn xưa
Từng ngày giọt mồ hôi rơi đầy trang giấy
Để em đến bến bờ ước mơ
Giờ năm tháng sông dài gió mưa
Cành hoa trắng vẫn lung linh trong hồn xưa.
(Người Thầy - Nguyễn Nhất Huy)
Giống như cố Thủ tướng Phạm Văn Đồng cũng đã từng nói: “Nghề dạy học là nghề cao quý nhất trong các nghề cao quý, nghề sáng tạo nhất trong các nghề sáng tạo. Các thầy cô giáo không những dạy chữ mà còn dạy người, họ cứ như cây thông trên sườn núi, cây quế giữa rừng sâu thầm lặng tỏa hương dâng hiến trí tuệ, sức lực cho đời.” Ngày Nhà giáo Việt Nam 20/11 chính là cơ hội để chúng ta nghĩ sâu hơn về những công ơn thầm lặng ấy. Đã bao lần thầy phải thức đêm, cặm cụi soạn từng trang giáo án những mong bài giảng đủ dễ hiểu để truyền đạt cho học trò. Đã bao lần thầy vượt đường sá xa xôi, không quản nắng mưa, gió bão để đến trường kịp giờ lên lớp… Thầy cô là nguồn cảm hứng, là người dẫn đường, mở lối cho chúng ta đến với ước mơ và những khát khao tuổi trẻ.
Chào mừng ngày Nhà giáo Việt Nam 20 tháng 11, mỗi người hãy dành thời gian về thăm trường cũ, gọi điện, nhắn tin, gửi một tấm thiệp chúc mừng hay một cách bất kỳ để thể hiện tình cảm của mình đối với các thầy cô giáo. Họ chính là những “kỹ sư tâm hồn”, những “người lái đò” say mê công việc, không một chút phàn nàn và luôn dạt dào tình yêu thương. Họ tượng trưng cho những gì chuẩn mực, đạo lý và đảm nhận sứ mệnh “trồng người”, giúp thế hệ chúng ta trở thành những người có học vấn, nhân cách tốt đẹp, có năng lực đóng góp cho đất nước và giúp ích cho đời.
Cứ mỗi dịp kỷ niệm ngày Nhà giáo Việt Nam 20/11, chúng ta nhận thấy mình đã lớn, trưởng thành. Chúng ta dang rộng đôi cánh, bay đến với những chân trời mới với biết bao điều tốt đẹp, tuyệt vời. Chúng ta giỏi hơn, hiểu biết nhiều hơn và cũng hiện đại hơn trước khiến những lời thầy cô giáo dạy bảo ngày nào dường như “quá nhỏ” hoặc không còn phù hợp với chúng ta nữa. Thế nhưng, đừng vội vàng rũ bỏ hay quên đi bởi ta đâu biết rằng có ngày hôm nay chính là nhờ công ơn dìu dắt của những con người đầy tâm huyết ấy. Nếu không có thầy cô thì con đường đại học cũng trở nên xa vời và làm sao ta có được trong tay tấm vé vươn đến một tương lai với đầy rầy những cơ hội.
Cuộc sống không phải là một con đường thẳng tắp mà nó nhấp nhô, đầy sỏi đá. Để có thể đứng vững và đi hết chuyến hành trình ấy, mỗi chúng ta luôn cần có những người giúp đỡ và thầy cô chính là một trong những chỗ dựa đầu tiên giúp ta nên người. Mừng ngày Nhà giáo Việt Nam 20/11, hãy cùng suy ngẫm, chiêm nghiệm và đừng quên trở về trường cũ thăm lại thầy cô nhé.